Từ Perfume (nước hoa/dầu thơm, tiếng Anh) được bắt nguồn từ cụm từ Latin “Per fumum” có nghĩa là “truyền tải thông qua sương/khói”. Có thể nói, lịch sử của nước hoa gắn liền với lịch sử văn minh của loài người. Bắt đầu từ vùng Lưỡng Hà, trải qua Hy Lạp, La Mã, lan rộng cả ở châu Á (Ấn độ, Trung Quốc) rồi ra khắp thế giới. Con người dường như chưa bao giờ không quan tâm tới mùi thơm của cơ thể của mình.
Thời cổ đại, nước hoa thường được chế từ tinh dầu tự nhiên. Ngày nay để sản xuất đại trà, người ta kết hợp tinh dầu tự nhiên với các hợp chất hóa học (do vậy bạn không nên dùng nước hoa trực tiếp lên da quá nhiều). Để phân loại nước hoa, thường người ta sử dụng cách phân loại dựa trên nồng độ của nước hoa :
- Perfume (Parfum) : Loại có mùi nặng nhất, thường chứa từ 15-30% tinh dầu. Điều này có nghĩa rằng bạn sẽ chỉ cần dùng ít nước hoa hơn, đồng thời mùi hương sẽ giữ lại trên cơ thể bạn lâu hơn (trên 6 tiếng tùy thuộc vào việc bạn xịt và đâu).
- Eau De Parfum (EDP) : Nhẹ hơn Parfum, chứa từ 8-15% tinh dầu nhưng vẫn giữ được mùi khá lâu trên cơ thể (từ 3-5 tiếng trở lên).
- Eau De Toilet (EDT) : Nhẹ hơn EDP, chứa 4-8% tinh dầu và có khả năng giữ mùi được từ 2-4 tiếng.
- Eau De Cologne (EDC) : Loại nhẹ nhất, thường còn được gọi là Cologne chứa từ 3-5% tinh dầu, có khả năng giữ mùi tối đa 2 tiếng.
(pix courtesy of Darwin Bell – Under Creative Commons License)
No comments: