Cuộc tranh đua gế Tổng thống Mỹ, cho dù ai chiến thắng thì sự khác biệt đối với chúng tôi (các nước ĐNA) sẽ không đáng là bao . Chính sách của Mỹ ở châu Á-Thái Bình Dương đã được định hình, đã được định sẵn.
Obama hay Romney? Đảng Cộng hòa hay Dân chủ? Ai quan tâm? Chính sách của Mỹ ở châu Á-Thái Bình Dương đã được định hình sẵn.
Sau một thời gian với nỗi ám ảnh kéo dài một thập kỷ với cuộc chiến ở Iraq và Afghanistan, Hoa Kỳ cuối cùng cũng đã chuyển sự tập trung về phía phía Đông.
Về bản chất, Washington đã thừa nhận vai trò trung tâm của châu Á cả về kinh tế và bây giờ là cả chính trị.
Động thái này đã được đặt tên là “ trọng tâm châu Á" (và đặc biệt là sự "ngăn chặn" đối với Trung Quốc) càng trở nên sâu sắc hơn và thể chế hoá.
Về cơ bản, Hoa Kỳ sau nhiều thập kỷ là một nước nhập khẩu ròng năng lượng nhưng nay họ đang nổi lên như là một nước xuất khẩu mới.
Xu hướng này được thúc đẩy bởi các cuộc cách mạng khí đá phiến sét và nó sẽ định hình lại bằng cách mà người Mỹ thể hiện trên thế giới.
Chắc chắn, những nước quyền lực về dầu như Saudi Arabia và các nước Ả Rập sẽ thấy ảnh hưởng của Washington DC đối với họ.
Theo Cơ quan Thông tin Năng lượng Mỹ, mức tiêu thụ năng lượng của Mỹ lớn thứ hai trên thế giới sau Trung Quốc và có trữ lượng khí đá phiến sét khổng lồ (khoảng 860 nghìn tỷ mét khối).
Thật vậy, Theo The Economist trong bài viết vào tháng Bảy năm 2012, ước tính lượng khí đá phiến sét hiện đóng góp 1/3 lượng khí đốt cho Mỹ và vào năm 2035 và có thể tăng đến 50%.
Hơn nữa, những phát triển mới có thể tạo ra 3.000.000 việc làm ở Hoa Kỳ vào năm 2020.
Ngoài ra còn có khả năng – đang gây tranh cãi và sôi động với các tranh luận rằng nước Mỹ có thể bắt đầu xuất khẩu LNG ( khí đốt tự nhiên hóa lỏng từ đá phiến sét), theo Michael A. Levi của Hội đồng Quan hệ đối ngoại trong một phát biểu vào tháng tám 2012 trên Thời báo New York, từ sự việc trên Hoa Kỳ có thể có thêm 3 tỷ USD mỗi năm cho nền kinh tế.
Thật khó để tưởng tượng về một nước Mỹ sẽ độc lập về năng lượng và họ sẽ cư xử như thế nào với phần còn lại ?
Không còn nghi ngờ rằng Trung Đông sẽ không còn được coi như trung tâm của chính sách đối ngoại của Mỹ. Thay vào đó, một nước Mỹ đang hồi sinh cũng có thể có đủ khả năng để kiểm soát Trung Quốc trong sân sau của họ và phổ biến là khu vực châu Á-Thái Bình Dương.
Hơn nữa, một làn sóng nhập khẩu LNG của Mỹ có thể tăng cường ảnh hưởng của nó đối với các nước như Nhật Bản (đang tìm cách bước ra khỏi điện hạt nhân) và các thị trường năng lượng của châu Á sẽ hoàn toàn đảo ngược, bao gồm cả ở Đông Nam Á...
Hãy tưởng tượng về một siêu cường và sự tự chủ về an ninh năng lượng gắn với những chính sách kiềm tỏa nếu không phải là "hoang tưởng": xem lại những động thái ở biển Đông Việt Nam, eo biển Malacca và Myanmar như là một loạt các động thái cố ý để hạn chế phạm vi hoạt động của Trung Quốc .
Vì vậy, cuộc bầu cử tổng thống Mỹ sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng trực tiếp đến cuộc sống của chúng tôi, Đông Nam châu Á sẽ có thể có được cơ hội trong một giai đoạn để sử dụng lợi thế quan trọng tuyệt vời về địa chính trị tận dụng những lợi ích từ hai siêu cường.
ASEAN từ trước tới giờ chưa có biến cố nào trong các cuộc họp, nhưng vừa qua tại Phnom Penh đã có sự cố tranh cãi.
Khi nói điều này, khu vực đã phác họa trong chiến dịch tranh cử .
Obama-Romney cuối cùng cuộc tranh luận về chính sách đối ngoại chỉ đơn thuần là một bộ phần của “mối đe dọa Trung Quốc.”
Tuy nhiên, Obama đi theo hướng "chính sách trọng tâm" hướng tới châu Á và Romney nói về một "Khu kinh tế theo thuyết Reagan" của khối "tự do thương mại" theo định hướng quốc gia để chống lại ảnh hưởng của Trung Quốc.
Tất nhiên, tất cả những điều này không có gì đáng ngạc nhiên.
Chúng ta đều biết rằng trọng lực kinh tế đang chuyển sang Châu Á và lần lượt cũng sẽ đẩy mạnh tầm quan trọng chiến lược đối với Đông Nam Á.
Vì vậy, dù muốn hay không, những thách thức trong chính sách đối ngoại chính của tổng thống kế tiếp của Mỹ có khả năng bắt đầu từ Đông Nam Á chứ không phải là bất cứ nơi nào khác.
Chúng ta không quên rằng Trung Quốc cũng sẽ có một lãnh đạo mới, người được cho là sẽ “lên ngôi” là Tập Cận Bình.
Như tôi đã nói trước đó, Đông Nam Á có thể sẽ là tiền tuyến của cuộc đua thống trị toàn cầu kế tiếp. Hãy hy vọng chúng ta sẽ có thể để đối phó với mọi sự chú ý.
CERITALAH By KARIM RASLAN - THESTAR
No comments: